Không trần độ _ Chương 7

Chương 7

Chẳng bao lâu, Hà Dữ Phi cuối cùng cũng phóng thích dụng vọng của mình vào trong thân thể Tô Duệ Vân rồi chậm rãi rút ra. Tô Duệ Vân vốn là nam nhân lại bị hắn coi như nữ tử mà phát tiết, lại cam tâm tình nguyện bị như vậy, nghĩ cũng buồn cười. Nếu hắn biết được chân tướng mọi chuyện không biết sẽ có biểu tình như thế nào?

Bạch trọc từ hạ thể Tô Duệ Vân theo bắp chân thon dài chảy ra, tràn ngập cảm giác dâm mỹ. Tô Duệ Vân tinh thần rã rời mệt mỏi hơi chống đỡ tựa hồ muốn dậy khỏi giường, nhưng vừa động khẽ liền đau đớn đến không muốn động nữa. Xiêm y trên người đã bị Hà Dữ Phi vò nát không thể mặc nữa, toàn thân tràn ngâp dấu vết hoan ái cùng gian phong đều mang một loại khí tức dâm mị.

Hà Dữ Phi thấy hắn thống khổ như vậy trong ngực lại nở một nụ cười lạnh, chậm rãi cúi xuống, nhìn Tô Duệ Vân, trên mặt thần sắc ôn nhu:

“Duệ Vân, ta rất sợ hãi… “

Tô Duệ Vân nắm lấy một lọn tóc của Hà Dữ Phi, chậm dãi hôn nhẹ lên đó, ghé vào lỗ tai hắn nhẹ giọng nói:

“Đừng sơ … “

Hà Dữ Phi có chút mất tự nhiên khẽ chấn động, quay sang ôn ngôn nói:

“Duệ Vân, ta sợ mỗi lần thân cận lại khiến ngươi bị thương, ta không biết phải làm sao?”

Tô Duệ Vân nở nụ cười cưới , thấp giọng nói:

“Ta thân thể tốt, không có gì đáng ngại.”

Cảm thấy ánh mắt Hà Dữ Phi đảo qua trên thân thể xích loã của y, Tô Duệ Vân không khỏi cứng người đơ ra. Rõ ràng là lưỡng tình tương duyệt thế nhưng tại sao vẫn bị ánh mắt của hắn làm cho xấu hổ?

Tô Duệ Vân suy nghĩ một trận vẫn không có kết quả chỉ cảm thấy làm chuyện này đau khổ giày vò nhưu vậy không rõ vì sao có thể khiến thật nhiều nam nữ thần hồn điên đảo, liều lĩnh. Y thoáng khép lại hai chân chỉ cảm thấy hai chân cực kỳ bủn rủn, hoàn toàn không có khí lực, mà dịch thể dẫn còn đang không ngừng từ nơi tư mật theo hai chân chả xuống, thật là nan kham không tả nổi.

“Thật sự không sao chữ?”

Hà Dữ Phi một bộ biểu tình chăm chú, nhìn bộ dạng sống dở chết dở của Tô Duệ Vân, trong lòng đã muốn cười phá lên.

Tô Duệ Vân trong ngực không chút nào nghi ngờ Hà Dữ Phi, gật đầu.

Hà Dữ Phi nói:

“Duệ Vân, ngươi đối ta tốt như vậy, lòng ta … “

Tô Duệ Vân thân thủ khẽ chuyển nắm lấy tay hắn, hơi lộ ra chút tươi cười:

“Chuyện lúc đó giữa hai chúng ta không cần phải nói những lời … khách sáo này.”

Hà Dữ Phi nhoẻn miệng cười, nói rằng:

“Đúng vậy. Chúng ta đã là người yêu, tựa như trên thế gian những đôi phu thế khác giống nhua, cử án tề mi, ân ái không nghi ngờ.”

Hà Dữ Phi thân thủ ôm Tô Duệ Vân nâng dậy, liền vì y mặc vào xiêm y.

Tô Duệ Vân ngăn cản hắn nói rằng:

“Ta đến đi.”

Hà Dữ Phi mỉm cười nói:

“Ta giúp ngươi mặc quần áo thôi mà, có sao chữ? Người ta phu thê chẳng phải cũng như vậy sao?”

Tô Duệ Vân nghe hắn nói phu thê đến phu thê đi, có lẽ bởi vì vừa rồi ở trên giường bị động nên không khỏi có chút quẫn bách, ngực có chút phân thần, liền tuỳ ý Hà Dữ Phi chỉnh lại xiêm y.

Ha Dữ Phi từ đống quần áo rơi lả tả và đồ dùng hàng ngày nhặt lên một khối lệnh bài, nói rằng:

“Duệ Vân, đây là gì?”

Tô Duệ Vân vừa nhìn lệnh bài bằng ngọc trên tay hắn, cả người âm thâm lạnh một chút, đó là tín vật của giáo chủ  ngọc lệnh, không khỏi lấy làm kinh hãi nói rằng:

“Không là gì cả. chỉ là một khối lệnh bài bình thường mà thôi.”

Tô Duệ Vân tuy rằng đã đáo ứng Hà Dữ Phi nhưng trên thực tế không có chính thức rời khỏi giáo chủ vị, đối với Hà Dữ Phi tâm tồn áy náy bởi vậy vẫn không hi vọng Hà Dữ Phi biết. Chỉ mong sớm có thể tim được người giao phó rồi có thể bình yên cùng người âu yếm ẩn dật giang hồ, rong chơi tứ hải. Nếu như Hà Dữ Phi biết chuyện y đã đáp ứng mà lại không làm tất hiên sẽ cảm thấy bị tổn thương. May mà Hà Dữ Phi không phải người giang hồ, không biết ý nghĩa của khối lệnh bài àny.

Hà Dữ Phi cười khẽ một chút rồi nói:

“Nếu như khối lệnh bài này không có gì đặc biệt vậy thì, Duệ Vân, ngươi liền cho ta làm vật đính ước đi.”

Tô Duệ vân mặt ửng hồng nói rằng:

“Không cần đâu.”

Nói xong liền lấy lại lệnh bài cất vào lòng

Categories: Khác | 1 bình luận

Điều hướng bài viết

1 thoughts on “Không trần độ _ Chương 7

  1. Pingback: KHÔNG TRẦN ĐỘ | ĐÔNG CUNG

Bình luận về bài viết này

Blog tại WordPress.com.